Top Google Việt Nam : Làm Biển Quảng Cáo, Mua Bán Ô Tô Cũ, Phong Thủy, Gitizen.info, Blog Thủ Thuật SEO, Quà Tặng Lưu Niệm

Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

Những con hẻm miễn phí nức danh ở Sài Gòn

Hẻm nấu cơm miễn phí
Đều đặn 4 ngày trong tháng, từ 5h30 sáng, những người dân ở trong con hẻm 178 Đoàn Văn Bơ (P.9, Q.4, TP.HCM) lại tăng tả chuẩn bị nồi cháo từ thiện cho người nghèo, bệnh nhân tàn tật, người vô gia cư…

Người dân cùng nấu những suất ăn miễn phí.
Người phát động nấu bếp từ thiện là chị Quách Thị tố nữ , nhà ở cuối con hẻm. Ban đầu, chị Nga tự mình can dự với các bệnh viện để đăng ký nấu cơm miễn phí cho bệnh nhân tật nguyền. Chị tự trích tiền tài mình, rồi vận động bà con cùng xóm tham gia. Lâu dần, được sự tín nhiệm của bà con nơi đây, chị dạn dĩ đi quyên tiền để nấu bếp ngay tại một góc rộng ở hẻm 178 Đoàn Văn Bơ. tại đây Mỗi tháng, vào các ngày mùng 1, 14, 15, 30 âm lịch những người dân trong hẻm đều mang khoảng 200 suất ăn phát cho mọi người. Tại thời điểm này, mỗi đợt người dân trong hẻm đã nấu 400 – 500 suất ăn với nhiều menu đa dạng như cơm, cháo, bánh mì... Mang ra bệnh viện Nhi Đồng, bệnh viện Ung Bướu,... Để phát cho người bệnh.
Không dừng lại ở đó, những ngày không nấu cơm, người dân trong hẻm còn đi vận động quyên góp tiền từ thiện cho hoàn cảnh khó khăn tại trại trẻ mồ côi, người già neo bấn, hay đi đến vùng sâu, vùng xa ở Tây Nguyên, Phan Thiết, Đồng Tháp… để trợ giúp bà con.
Một con hẻm, 4 dịch vụ miễn phí
Những người ghé qua con hẻm 96 trên đường Phan Đình Phùng (Quận Phú Nhuận, TP.HCM) không khỏi bất thần trước tham khảo ở đây những dịch vụ miễn phí tại đây. Từ thùng nước miễn phí, tủ thuốc, xe ôm, dịch vụ chôn cất đều được những người dân trong hẻm chung tay nhau thực hiện.


Tủ thuốc, bình nước miễn phí. Ảnh: Khánh Ly.
Tủ thuốc miễn phí đã được bà con trong hẻm chung tay nhau đóng góp đã 10 năm nay. Tủ thuốc nhỏ, nhưng đầy đủ các loại thuốc thường ngày để những người vô gia cư, hay những người không may bất thần gặp tai nạn đều có thể sơ cứu được đúng lúc.
Còn thùng nước uống miễn phí đã được ông Út, một người dân trong hẻm duy trì từ mấy chục năm nay. Thùng nước đã giúp những người cần lao nghèo có được những cốc nước miễn phí mát lành giữa thời tiết nóng nực. Bên cạnh đó, ông Út còn vận động người dân tổ chức dịch vụ an táng miễn phí cho những gia đình có cảnh ngộ nghèo, những người lang thang cơ nhỡ.
Việc làm tốt chi tiết cứ thế được người dân truyền tai nhau, và ông Nguyễn Văn Phúc – một người chạy xe ôm cũng không nằm ngoài số đó. Ông đã chạy xe ôm hơn 30 năm nay, và chở hàng nghìn chuyến miễn phí cho người nghèo, người già, người khuyết tật.
Con hẻm… chung tay nuôi heo đất
Bất cứ ai khi ghé vào con hẻm 60 đường Lý Chính Thắng (Quận 3, TP.HCM) đều cảm thấy một cảm giác bình yên đến lạ kì. Bởi những con người trong hẻm này đều chung một tấm lòng thiện nguyện, luôn mong muốn trợ giúp những mảnh đời xấu số, khó khăn trong cuộc sống.

Cô Dương Thị Kim Hương góp tiền nuôi heo cùng bà Cúc (phải).
Người thủ xướng phong trào thiện nguyện tại con hẻm này là bà Nguyễn Thị Bạch Cúc (71 tuổi). Bà thường ngồi bán bánh mì đầu hẻm và kêu gọi mọi người nuôi heo đất giúp người nghèo.
Nhờ có bà Cúc mà những người trong con hẻm này như có được một sợi dây gắn kết với nhau.
Tính đến bữa nay, bà Cúc đã có 40 năm "gom tiền lẻ". Những người dân khi đi qua hàng bánh mì của bà đều có thói quen bỏ những đồng bạc lẻ mình có trong túi nuôi chú heo. Tới khi heo đất đầy, bà Cúc sẽ cùng những người dân trong hẻm góp tiền giúp những người đang gặp khó khăn.
Việc làm nhân văn, nhiều ý nghĩa này đã trở thành nếp mấy chục năm qua của những người dân trong hẻm 60 đường Lý Chính Thắng.

Nạn nhân Campuchia kể về trải nghiệm kinh hồn bị lừa bán sang Trung Quốc

Giữa trời đông lạnh giá, một cô gái tuổi teen bước chệnh choạng trên đường phố với bộ dạng thảm hại: quần áo mong manh, đói khát, trơ khấc ở một giang sơn xa lạ và chỉ đủ tiền để mua một chai nước uống. Đêm đến hoàn cảnh của Ham Sreynech lại càng khốn khổ hơn, cô phải ngủ bên ngoài các cửa hàng hoặc ghế đá công viên khi tuyết rơi. Bảy đêm liền cô gái 18 tuổi này phải sống như vậy kể từ khi bỏ trốn khỏi gia đình nhà chồng độc ác, nơi cô luôn bị đánh đập và cưỡng dâm mỗi đêm.





Ham Sreynech kể lại thử thách của mình tại Phnom Penh.
Sreynech đã bị những kẻ môi giới lường đảo dỗ dành bỏ nghề công nhân may ở Campuchia để tới Hàn Quốc đổi đời. Nhưng thay vì tới Hàn Quốc, Sreynech bị đưa đến Quảng Châu và bán vào một ổ buôn người, nơi cô bị nhốt với 2 cô gái cùng người Campuchia khác. Đó chỉ là khởi đầu của một câu chuyện kinh dị mà Sreynech đã sang trong những ngày trôi dạt trên đất Trung Quốc mà đến khi được viện trợ đưa trở về nhà ở Phnom Penh mà đến giờ vẫn chưa hết bàng hoàng. Sreynech đã gan dạ đồng ý kể lại câu chuyện của mình lần trước tiên với tờ MailOnline với hy vọng rằng chính phủ Campuchia sẽ cầm cố hơn nữa để ngăn chặn nạn phụ nữ nước này bị lừa bán sang Trung Quốc bằng những lời hứa giúp tìm việc làm lương cao ở Hàn Quốc hay các nước châu Á khác. "Khi tôi được đưa đến nhà người môi giới, người đàn bà này đã nhốt tôi ở trong nhà và nói rằng không phải tôi đến đây để làm việc mà là để bán làm vợ cho những người đàn ông Trung Quốc. Khi tôi hỏi người đàn chi tiết tham khảo ông Trung Quốc đó là ai thì họ bảo rằng là người sẽ chọn tôi", Sreynech kể. Theo Sreynech, có rất nhiều đàn ông Trung Quốc đã đến và mua những cô gái ở đây như mua bán gia súc. Rút cục, sau vài tuần bị giam cấm, Sreynech cũng được một người đàn ông 37 tuổi mua về và bắt đầu qua những chuỗi ngày thất kinh nhất trong thế cuộc của mình.
"Người môi giới nói với tôi rằng nếu tôi không thành hôn với anh ta, hộ chiếu của tôi sắp hết hạn và tôi sẽ bị đưa đến đồn công an và gặp rối rắm lớn. Tôi rất lo âu gì gia đình tôi đang chờ tôi gửi tiền về cho họ. Tôi đã nghỉ làm công nhân may, do đó, gia đình tôi đã mất một khoản thu nhập", Sreynech kể trong nước mắt về biến cố xảy ra 11 tháng trước.





Cô gái 18 tuổi đã sang trọng những thử thách không tưởng của một con người.
"Tôi không biết tiếng Trung Quốc nên tôi không thể nói chuyện với người đàn ông đó và gia đình của ông ta. Ông ta dùng ký hiệu ra lệnh cho tôi quét nhà, lau dọn nhà cửa, rửa bát, giặt áo xống. Họ nhốt tôi trong một căn phòng trên lầu và lệnh cho tôi không được rời khỏi đó. Nhà chỉ có một chiếc giường. Đêm ông ta ra lệnh cho tôi lên đó ngủ và vậy quan hệ với tôi nhưng bị tôi cự lại. Ông ta đã đá, túm cổ và đánh tôi. Điều đó xảy ra mỗi đêm. Tôi cầm cố chui vào góc giường để ông ta không thể chạm vào tôi, nhưng ông ta luôn đòi hỏi quan hệ tình dục và đánh tôi khi tôi phản kháng nên tôi ngủ được rất ít. Đó là một cơn ác mộng. Ông ta biết tôi muốn bỏ trốn nên dọa sẽ tóm được tôi nếu tôi làm điều đó. Nhưng tôi thà chết click here khi trốn thoát còn hơn phải chết trong ngôi nhà này", Sreynech kể. Nhiều tổ chức ở Campuchia đã và đang đương đầu với chính phủ để ngăn chặn nạn buôn bán nữ giới sang Trung Quốc, nhưng cuộc chiến này vẫn hết sức khó khăn vì những kẻ lừa đảo luôn biết cách dùng tiền huyễn hoặc những người nghèo. Ngoài ra, cũng có một số phụ nữ Campuchia khác trắc trở về đường tơ duyên cũng bị dụ dỗ giúp tìm một người chồng Trung Quốc phong túc để rồi rút cục phải phục vụ nhu cầu tình dục cho cả cha, anh trai và con trai chồng. Thậm chí, nếu họ có thai, họ bị ép phải uống thuốc sẩy thai không rõ cỗi nguồn. Trong năm 2014, chính phủ Campuchia ghi nhận có 35 phụ nữ con nhà nghèo, gia đình ít học đã bị lừa bán sang Trung Quốc. Nhưng các nhà hoạt động tin rằng con số này trong thực tế có thể lên tới hàng trăm.
Mười sáu cô gái Campuchia bị lừa bán sang Trung Quốc đã được giải cứu trong năm 2014, nhưng không ai có câu chuyện vui nào để kể khi trở về. Một người đàn bà nói rằng cô đã phải phục vụ nhu cầu dục tình cho 3 người đàn ông trong một gia đình và họ rũ bỏ cô sau khi cảm thấy chán.





Chhan Sokunthea, đại diện của ADHOC đã giúp giải cứu 16 cô gái Campuchia bị lừa bán sang Trung Quốc trong năm 2014.
Chhan Sokunthea, người đứng đầu ban bảo vệ quyền nữ giới và con trẻ của Hiệp hội Nhân quyền và phát triển Campuchia (ADHOC), cho biết những gì mà các cô gái Campuchia đã trải qua khi bị lừa bán sang Trung Quốc giống như một hình thức nô lệ đương đại. Nhiều cô gái bị lừa bán đã gọi điện về cho gia đình giúp họ trở về nhà, nhưng gia đình không có tiền để giúp họ. Một ngày, khi không có ai ở nhà, Sreynech đã hấp tấp rời khỏi căn phòng đó và chạy ra phố, thế ra hiệu cho những người qua đường chỉ giúp đồn cảnh sát gần nhất ở đâu. Vì cô không biết nói tiếng Trung Quốc nên không thể giảng giải về tình trạng của mình. Người mẹ chồng đã tìm thấy và đưa cô về nhà và Sreynech lại bắt đầu chuỗi ngày cơ cực thậm tệ hơn trước. Nhưng Sreynech tham khảo vẫn quyết tâm kết thúc sự khổ cực này của mình. Cô lại bỏ trốn một lần nữa khi nhịp đến. Gia đình nhà chồng đã giấu hộ chiếu nên Sreynech chỉ hy vọng rằng có ai đó trong đô thị xa lạ này sẽ giúp cô tới được lãnh sự quán Campuchia. Rốt cục Sreynech đã tìm tới lãnh sự quán, nhưng đó là giờ ăn trưa nên không có ai tiếp cô. Khi Sreynech nói với bảo vệ rằng cô bị mất hộ chiếu và chỉ có hộ chiếu cô dâu, cô đã bị choáng ngợp với cảm giác bị từ chối hoàn toàn. Sreynech quay đi trong nước mắt. "Tuyết bắt đầu rơi và trời rất lạnh. Tôi không có đủ quần áo ấm. Tôi đi bộ lòng vòng và ngủ trên đường, không có gì ăn. Tôi sống 7 ngày như thế, nhưng tôi không muốn chết trên đường phố. Tôi lạc tới một địa điểm du lịch và được một người đàn ông giúp đỡ. Ông ấy hứa sẽ gọi cho gia đình tôi ở Campuchia và nói rằng tôi đang gặp rối rắm. Và ông ấy đã làm như thế", Sreynech kể. Người đàn ông tốt bụng đó đã mua đồ ăn cho Sreynech và đưa cô tới đồn cảnh sát, nơi cô bị giam với 8 đàn bà châu Phi. Những kẻ môi giới ở Campuchia khi đó nói với gia đình Sreynech rằng chúng sẽ giúp đưa Sreynech về nhà với giá 4.500 USD. Nhưng gia đình Sreynech không có tiền dù chỉ là tiền để mua vé phi cơ cho cô trở về. Bác mẹ Sreynech đã tìm đến ADHOC để cầu xin sự giúp đỡ. ADHOC đã kết hợp với các tổ chức từ thiện ở nước ngoài viện trợ đưa Sreynech trở về. Sreynech hàng đêm vẫn trải qua những cơn ác mộng về quãng thời kì thất kinh ở Trung Quốc, nhưng cô biết cô chỉ là một trong hàng trăm phụ nữ Campuchia khác là nạn nhân của những kẻ buôn bán người. Sreynech là một cô gái mạnh mẽ và đang hồi sinh từ sau trải nghiệm kinh hồn của mình. Cô bắt đầu học tiếng Trung sau khi trở về Campuchia với mơ ước trở nên thông dịch viên để có thể viện trợ những người phụ nữ khác lâm vào bi kịch như cô đã sang trọng.